Chuyên mục: Tôi là giáo viên chủ nhiệm
Mùa gieo hạt yêu thương
Có những mùa chẳng được đo bằng nắng hay mưa,
mà bằng ánh mắt học trò trong veo, bằng tiếng trống
trường ngân lên trong buổi sớm, bằng niềm vui nhỏ bé
của người đứng lớp mỗi ngày.
Người giáo viên chủ nhiệm – người gieo hạt giữa vườn đời –
lặng lẽ vun trồng yêu thương, kiên nhẫn uốn nắn từng
mầm non, để mai này chúng lớn lên thành những con
người nhân hậu và tự tin tỏa sáng.
Mùa Gieo Hạt Yêu Thương
Ngày đầu đứng giữa sân trường,
Gió đưa tiếng trẻ, nắng vương áo thầy.
Lớp học mới, mắt thơ ngây,
Mầm non còn nhỏ, hương bay nụ cười.
Tôi gieo hạt giữa đất trời,
Là yêu thương sáng, là lời bao dung.
Dạy con sống đẹp, thủy chung,
Hiền lành, nhân ái, tận cùng sẻ chia.
Sớm khuya, trí sáng nở hoa,
Trang thơ, trang sách, ước xa dâng đầy.
Bao nhiêu bài học hôm nay,
Thành hành trang lớn mai này vững tin.
Thể cường, dáng khỏe, tâm xinh,
Tiếng trống vang nhịp rung rinh giữa trời.
Bước chân vững chãi, sáng ngời,
Niềm tin theo nhịp, rạng soi nắng hồng.
Mỹ tâm nở đóa trong lòng,
Từ gam màu sáng, từ dòng ca dao.
Con vẽ giấc mộng ngọt ngào,
Yêu đời, yêu bạn, dạt dào nghĩa nhân.
Thời gian như cánh én ngân,
Áo trắng phấp phới gọi xuân học trò.
Tôi nhìn bóng nhỏ hẹn hò,
Thấy trong mắt trẻ – một kho trời người.
Giờ đây giữa khoảng trời tươi,
Lá xanh vẫn hát, gió khơi tiếng cười.
Bao năm gieo hạt yêu đời,
Nay mùa gặt chín – rạng ngời Lê Quý Đôn.