(LQĐ) - Trong hành trình gieo chữ, có những khoảnh khắc lặng thầm mà sâu sắc, có những cảm xúc chỉ người đứng lớp mới hiểu. Bài thơ dưới đây là lời tự sự nhẹ nhàng của một cô giáo chủ nhiệm – người chọn nghề bằng cả trái tim, gắn bó với bao thế hệ học trò bằng tình yêu thương và niềm tin nơi con chữ. Mỗi câu, mỗi chữ như một đóa hoa bé nhỏ nở trong vườn tâm hồn người gieo hạt – để nhớ, để thương, và để tiếp tục yêu nghề hơn mỗi ngày…

Làm chủ nhiệm – như mơ

Cô Trần Thị Tuyết

Giáo viên chủ nhiệm – Trường THCS & THPT Lê Quý Đôn

Cô Trần Thị Tuyết

Một ngày nọ tôi mơ Làm giáo viên chủ nhiệm Trong đầu tôi hiển hiện Cả ngàn việc không tên Phải chuẩn chỉ tất nhiên Từ lời ăn tiếng nói Nếu trường có ngày hội Phải lăn xả đầu tiên Lời nói phải rất nghiêm Nhưng lại thật ấm áp Triển khai việc dứt khoát Tránh không nói hai lời Nhìn tưởng rất thảnh thơi Thực ra đang nung nấu Sao cho trò phấn đấu Học hành giỏi chăm ngoan Trường lớp thật khang trang Ngập không gian hạnh phúc Chủ nhiệm là tự lực Làm mẹ cả bầy con Vừa mong tiếng cười giòn Vừa mang nặng trách nhiệm Những gì được thể hiện Tại trường Lê Quý Đôn Xuất phát từ trong tim Của biết bao người mẹ Học trò là bầy trẻ Không lẻ bóng mỗi ngày Toả hương dưới tán cây Tình thương cô chủ nhiệm!

— Một góc nhỏ trong trái tim người gieo chữ —

Lượt xem: 224